Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Tự ti mà làm gì?

Thánh Gioan Maria Vianney, lúc còn là chủng sinh, học rất chậm. Ngày kia, một giáo sư thần học, thừa lệnh Đức Giám mục đến khảo sát Vianney xem có đủ khả năng học vấn để tiến tới chức linh mục không?
Vianney không thể trả lời một câu hỏi nào của vị giáo sư.
Nổi nóng, vị giáo sư đập bàn, nói:
- Vianney, anh dốt đặc như con lừa! Với một con lừa như anh, Giáo hội hy vọng làm nên trò trống gì?
Vianney khiêm tốn, bình tĩnh trả lời:
- Thưa thầy, ngày xưa Samson chỉ dùng một cái hàm con lừa mà đánh bại cả 3.000 quân Philitinh. Vậy với cả một con lừa này, Thiên Chúa không làm được việc gì sao?

Chúa ban cho mỗi người có một kỹ năng riêng biệt, có tài năng hay không, không phải là điều quan trọng.
Điều tệ hại là tôi cứ luôn nhìn ngó sang người bên cạnh với ánh mắt tự ti về chính khả năng của mình. Phải chi tôi thế này... phải chi tôi được thế kia... Tôi có một khả năng thấp kém, đó là cơ hội để tôi trãi lòng ra, khiêm tốn trao phần vốn bé nhỏ cỏn con ấy vào tay Đấng "có thể làm mọi sự". Thiên Chúa là một ông chủ ngân hàng, luôn sẵn sàng đón nhận những khoản gửi tài năng thấp kém nhưng có đầy nhiệt tâm, nhiệt huyết. Ngài yêu thích thực hiện những điểu kỳ diệu nơi nhưng người chẳng có lấy một chút khả năng kỳ diệu nào cả, như thánh Gioan Maria Vianney chẳng hạn. Và còn đó, hàng bao điều kỳ diệu mà Chúa đã thực hiện trên những con người tầm thường, hết sức tầm thường trong Giáo hội. Tôi còn nằm lòng câu nói của Đức Gioan XXIII: "Hãy thực hiện những việc tầm thường một cách phi thường". Câu nói này đã ủi tôi rất nhiều.

Do vậy, tôi tự nhủ nếu nói với Thiên Chúa như thế này thì quả là hết thuốc chữa: ‘Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông vẫn còn nguyên đây này !’" (Mt 25, 24-25)
"Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa ; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi." (Mt 25, 29)

Lạy Chúa Giêsu, con tin rằng Chúa đã Đấng thấu suốt mọi sự, Chúa thông hiểu sự hạn hẹp, sự bất toàn nơi con và Chúa cũng thấu hiểu lòng yêu mến muốn thực hiện Lời Chúa nơi con. Con xác tín rằng những hạn chế năng lực mà Chúa đã ban là để con có cơ hội đến gần Chúa, gắn bó với Chúa hơn. Đó là cơ hội để con có thể tâm tình, vòi vĩnh với Chúa như đứa bé nũng nịu với cha mẹ để xin quà. Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa về những hạn chế năng lực mà Chúa đã ban.