Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Hy sinh chính mình


Có hai anh em, Albrecht và Albert rất yêu hội họa. Nhưng vì gia đình vừa nghèo lại có đông anh em nên cả hai không có điều kiện đi học như bao thanh niên khác. Họ vừa làm việc vừa học vẽ. Một thời gian sau, họ bàn bạc và cùng nhau quyết định: một người  lao động nuôi người kia học vẽ cho đến khi thành tài, rồi đến lượt người này đi học. Albrecht, người anh,  được đi học trước, còn Albert, cậu em bắt đầu với những chuỗi ngày dài làm việc mệt nhọc, vất vả. Trong suốt bốn năm học, Albert đều đặn gửi cho anh khoản tiền công ít ỏi do anh kiếm được từ công việc hầm mỏ.
Thời gian trôi qua, Albrecht trở thành một họa sĩ nổi danh. Anh đem bán những bức tranh của mình, lấy tiền để lo cho Albert. Dù đã hết sức cố công, Albert không tài nào vẽ nổi. Đôi bàn tay của anh đã quá quen với công việc lao động nặng nhọc,  giờ đây lại trở nên xa lạ, thô thiển với cọ vẽ, giá vẽ. 

Khi biết sự thật ấy, Albrecht vừa khóc vừa ôm Albert: 
- Đôi bàn tay chai sần của em đã góp phần vào những bức vẽ đẹp đẽ của anh. Nếu không có đôi tay của em đây, những bức tranh này chẳng bao giờ thành hình cả. Hãy để anh họa lại đôi bàn tay cao đẹp của em.
Và bức tranh đôi bàn tay đã trở thành tác phẩm nổi tiếng của nền hội họa thế giới hiện nay và đang được trưng bày tại một viện bảo tàng ở Mỹ.

Tác phẩm này đẹp chẳng những vì đường nét mà còn do nó chứa đựng tình yêu và sự hy sinh thầm lặng của Albert. Trong cách nhìn này thì Hội Thánh Chúa Kitô là một bức tranh thật sự tuyệt vời. Nơi đây kết tinh biết bao sự hy sinh của hàng bao lớp người Kitô hữu, những người dám sống và chết cho sự thật.

"Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa." (Mc 6, 18)

Lạy Chúa, ngày nay, Chúa mời gọi con can đảm hy sinh chính mình trong những việc thường ngày như Thánh Gioan can đảm nói sự thật khi xưa. Xin giúp con vượt qua những nết xấu của con để tỏ lộ nét đẹp của Chúa cho những người xung quanh.