Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

Cây nho và cành

Trong một buổi thuyết trình về đạo được tổ chức trên boong tàu của một du thuyền lớn, tiến sĩ
A.Simpson giải thích với cử toạ về câu: "Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con". Ông lấy một cái chai, quăng vào lòng biển. Cái chai rơi vào đại dương và đang ở trong đại dương. Nước biển chui vào chiếm hữu cái chai, nước biển càng tràn vào thì cái chai càng chìm sâu vào lòng đại
dương. 
Ông kết luận:
- Cái chai ở trong đại dương và đại dương ở trong cái chai. Đó là hình ảnh xác thực nhất để chỉ mối tương giao giữa Chúa Giêsu và chúng ta, là những môn đệ của Người. Cũng thế, trong Kinh Thánh, Chúa đã ví các nhánh nho dính vào gốc và gốc liền với nhành nho như vậy.

Tôi tự nhủ rằng, có phải chăng khi yêu mến Chúa là để Chúa hiện diện trong mọi ý nghĩ, suy tưởng, ... là nhìn thấy Chúa hiện diện nơi những người tôi tiếp xúc, là đón nhận các sự kiện trong đời với tâm tình của Chúa, là yêu thương anh em như Chúa yêu?
1 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. 2 Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. 3 Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. 4 Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy. 5 Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. (Ga 15,1-5)

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Yêu như Thầy đã yêu

Chiều đã muộn, một nông dân từ chợ trở về nhà bỗng ông không tìm thấy cuốn sách kinh đâu cả. Tới giữa rừng, chiếc xe  bò của ông lại tuôn một bánh, chắc chắn là không kịp về nhà tối nay rồi. Ông rất buồn vì không có sách để đọc kinh chiều trước khi trời tối.
Suy nghĩ một lát, ông thưa với Chúa:
- Chúa ơi, con đã làm một điều thật đáng trách: sáng nay khi đi chợ, con đã không nhớ mang theo
sách kinh, mà trí nhớ của con lại kém quá. Con không thể nhớ một câu kinh nào trong sách cả. Vậy con sẽ làm thế này: con sẽ đọc bản mẫu tự năm lần, thật chậm và Chúa, Chúa thuộc tất cả mọi kinh, xin Chúa ghép các mẫu tự ấy lại với nhau thành lời kinh mà con không nhớ được.

Khi ấy, Chúa mới bảo các thiên thần:
- Trong tất cả các lời kinh mà Ta đã nghe hôm nay, chắc chắn đây là lời kinh hay nhất, bởi vì nó phát xuất từ một con tim đơn sơ và chân thành.



Trong một cuộc hành hương long trọng, hàng vạn người tham gia, ai cũng muốn vác thánh giá đi tiên phong.
Nhưng trong cuộc hành hương mỗi ngày, mấy ai sẵn lòng vác thánh giá của mình? (ĐHV, 171)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. (Ga 15, 9)

Làm việc và cầu nguyện

Một thanh niên lên thuyền của một ngư dân. Một bên mái chèo có viết chữ "Cầu nguyện", còn bên kia viết "Làm việc".  Anh thanh niên nói vẻ khinh miệt:
- Này chú, chú lỗi thời quá. Ai muốn cầu nguyện làm gì, nếu như họ làm việc?
Bác ngư phủ cười thản nhiên và buông lỏng mái chèo có chữ "Cầu nguyện" và chỉ chèo mái bên kia. Ông chèo và chèo mãi, nhưng chiếc thuyền chỉ quay tròn mà không tiến được.
Anh thanh niên chợt hiểu rằng LÀM VIỆC và CẦU NGUYỆN cần phải được thực hiện song song để giúp con thuyền cuộc đời đi đúng hướng.

"Hoạt động mà không cầu nguyện là vô ích trước mặt Chúa. Máy móc tự động có thể làm tốt hơn con." (Đường Hy Vọng, 118)

Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. (Ga 15, 5)

Bình an của Thầy

Lạy Chúa Giêsu,

khi nhìn thấy đồng lúa chín vàng
chúng con ít khi nghĩ đến những hạt giống 
đã âm thầm chịu nát tan
để trao cho đời cây lúa trĩu hạt.

Có bao điều tốt đẹp
chúng con được hưởng hôm nay 
là do sự hy sinh quên mình của người đi trước,
của các nhà nghiên cứu, các người rao giảng,
của ông bà, cha mẹ, thầy cô,
của những người đã nằm xuống
cho quê hương dân tộc.
Đã có những con người sống như hạt lúa,
để từ cái chết của họ vọt lên sự sống cho tha nhân.


Nhờ công ơn bao người,
chúng con được làm hạt lúa.
Xin cho chúng con
đừng tự khép mình trong lớp vỏ
để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của mình,
nhưng dám đi ra
để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ.


Chúng con phải chọn lựa nhiều lần trong ngày.
Để chọn tha nhân và Thiên Chúa,
chúng con phải chết cho chính mình.
Ước gì chúng con dám sống 
mầu nhiệm Vượt Qua
đi từ cõi chết đến nguồn sống,
đi từ cái tôi hẹp hòi đến cái tôi rộng mở
trước Đấng Tuyệt Đối và tha nhân. Amen
(Rabbouni)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. (Ga 14, 27)

Yêu Chúa?

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy". (Ga 14,21)

Lạy Chúa, con được no nê mà vẫn thiếu ăn,
vì bên con còn có người đói lả.
con uống nước mát mà họng vẫn khô ran,
vì bên con còn có người đang khát.
con vui cười mà nước mắt tuôn rơi,
vì bên con còn có người phiền muộn.
con sáng mắt mà vẫn ở trong bóng đêm,
vì bên con còn có người mù tối.
con mặc áo đẹp mà vẫn rách tả tơi,
vì bên con còn có người trần trụi.
con nằm trong nệm êm mà vẫn thao thức,
vì bên con còn có bao người thiếu thốn.
(Myrtle Householder)

Anh em đừng xao xuyến


Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. (Ga 14,1)

Xin hãy dẫn dắt con
   đi từ cõi chết đến sự sống, 
   đi từ lầm lạc đến chân lý.
Xin hãy dẫn dắt con
   đi từ thất vọng đến hy vọng, 
   từ sợ hãi đến tín thác.
Xin hãy dẫn dắt con
   đi từ ghen ghét đến yêu thương, 
   từ chiến tranh đến hòa bình.
Xin hãy đổ đầy bình an
   trong trái tim chúng con,
   trong thế giới chúng con,
   trong vũ trụ chúng con.

(Mẹ Têrêsa Calcutta)