Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

CN 17 Thuờng Niên năm A

30/07/17
Phúc Âm Mt 13,44-52

“Tìm được viên ngọc quý, vị doanh nhân ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.” (Mt 13,46)

VÌ VIÊN NGỌC QUÝ GIÊ-SU 
Suy niệm:
Với rất nhiều người, tiền bạc là kho báu của đời họ; với một số người khác, quyền lực, danh tiếng lại là thứ ngọc quý giá số một. Với người này, thú vui cuộc đời là kho báu đáng tìm kiếm; đang khi ấy, với người khác, kiến thức lại là loại châu ngọc quý giá không gì sánh bằng. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su nói với ta rằng Nước Trời mà Ngài đem đến trần gian phải được xem là kho báu, là viên ngọc quý báu nhất, và ta phải tìm mọi cách có được kho báu, viên ngọc ấy. Dù một thoáng tình cờ như người nông dân hay dành cả cuộc đời săn lùng như vị doanh nhân, cả hai đều có cách ứng xử giống nhau: vui mừng bán tất cả để tậu thửa ruộng hay sắm viên ngọc quý. Vui mừng, hạnh phúc hy sinh tất cả để được vào Nước Trời cũng phải là cách hành xử của ta.
Mời Bạn:
Bạn không cảm thấy vui mừng và hạnh phúc khi sống tình thân với Đức Giê-su? Bạn tiếc nuối, ngại ngùng khi phải hy sinh để sống những đòi hỏi của Nước Trời? - Vì bạn chưa thấy được giá trị cao đẹp của viên ngọc quý Giê-su, của kho báu Nước Trời. Hãy đào sâu Tin Mừng của Ngài hơn để bạn thêm lòng tin vào Ngài.
Sống Lời Chúa:
Tôi xác tín Đức Giê-su đích thực là viên ngọc quý giá nhất trần gian, đáng để tôi hạnh phúc hy sinh mọi sự để có được Ngài trong cuộc đời.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, con tuyên xưng Ngài là viên ngọc quý nhất của đời con. Mọi thứ khác chỉ là ngọc quý thứ hai, đứng sau Ngài. Vì thế, con sẵn lòng và vui mừng “bán tất cả những gì mình có” để có được Chúa, có được Nước Trời cao quý của Chúa. Amen.
Nguồn: 5 phút Lời Chúa tháng 07.2017



Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

CN 16 Thuờng Niên năm A

23/07/2017

PHÚC ÂM:   Mt 13, 24-43
"Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt".

TIN TƯỞNG VÀ PHÓ THÁC
Suy niệm:
Anh Marcilio Andrino (Braxin) bị khối u não ác tính giai đoạn cuối, gây tràn dịch não khiến anh hôn mê vào năm 2008. Anh được chữa lành và khối u biến mất nhờ một phép lạ của Mẹ Thánh Têrêsa Calcutta. Khi đượcc hỏi: “Nếu Marcilio không bị bệnh thì cách sống và đức tin của chị hiện giờ sẽ rất khác không?”, vợ anh đã trả lời: “Trải qua những giây phút vô cùng khó khăn khi Marcilio bị bệnh đã giúp đức tin của chúng tôi được định hình và vững chãi như bây giờ”. Hằng ngày đối diện với những đau khổ và sự dữ trong cuộc sống, hẳn có lúc chúng ta đã có lần tự hỏi “Thiên Chúa tốt lành sao Ngài lại để sự dữ hoành hành như vậy?” Đành rằng Thiên Chúa không tạo nên sự dữ, nhưng Ngài có thể biến những đau khổ và sự dữ có mặt trong đời thành những giá trị hữu ích cho chúng ta.
Mời Bạn:
Nhờ biết đón nhận những đau khổ, chúng ta nhận ra những giới hạn của mình để sống khiêm tốn, phó thác và tin tưởng nơi Chúa. Nhờ biết kết hợp với những đau khổ của Đức Giê-su, chúng ta sẽ được hiệp thông và góp phần vào ơn cứu độ của chính mình. Bạn có sẵn sàng để đón nhận và biến những đau khổ trở nên hữu ích cho phần rỗi của mình chưa?
Chia sẻ:
Chia sẻ một kinh nghiệm vượt qua đau khổ, và bạn đã trưởng thành trong đời sống đức tin như thế nào?
Sống Lời Chúa:
“Ơn Ta đủ cho con” (2Cr 12,9)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết nhận ra, những hạnh phúc và những khổ đau, là những điều tốt nhất Chúa dành
cho chúng con. Để chúng con biết tin tưởng và sống phó thác vào Chúa. Amen.
Nguồn: 5 phút Lời Chúa tháng 07.2017



Thứ Năm, 13 tháng 7, 2017

CN 15 Thuờng Niên năm A


16/07/17
Phúc Âm Mt 13,1-23
“Có những hạt lại rơi trên đất tốt, nên sinh hoa kết quả: Hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục.” (Mt 13, 8)

SINH NHIỀU HOA QUẢ TỐT ĐẸP
Suy niệm:
Hạt giống lời Chúa được tung gieo trên mọi loại đất, nhưng sinh hoa kết quả hay không, còn tùy thuộc vào lòng quảng đại và cộng tác với ân sủng Chúa của mỗi người. Quảng đại để đón nhận những “cơn mưa gió” mà người khác đã gây ra cho mình trong cuộc sống, đồng thời tạ ơn Chúa vì nhờ những “mưa gió” đó mà mình cứng cáp hơn, kiên nhẫn hơn và trưởng thành hơn. Quảng đại tha thứ để mình được thanh thoát, nhẹ nhàng, vươn lên đón lấy những tia nắng ân sủng Chúa để triển nở, hầu sinh hoa kết quả tốt đẹp cho mình và người khác, nhất là những người bé mọn, nghèo khó.
Mời Bạn:
Tâm hồn bạn là mảnh đất tốt để Lời Chúa được sinh hoa kết quả. Chúa mời gọi bạn đón nhận những điều trái ý xảy ra mà không phàn nàn trách móc hay có cái nhìn thiếu thiện cảm với những người khác. Trái lại bạn không ngừng tạ ơn Chúa vì đó là những cơ hội để bạn trắc nghiệm tình yêu của bạn đối với Chúa.
Chia sẻ:
Khi hồi tâm nhìn lại những biến cố xảy ra trong cuộc sống, bạn có dâng lời tạ ơn Chúa vì điều đó không?
Sống Lời Chúa:
Mau mắn giúp đỡ người khác vì “Ai biết việc tốt mà không làm cũng mắc tội” (Gc 4,17).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, xin cho con không ngừng triển nở và trổ sinh nhiều hoa trái tốt đẹp thánh thiện trong đời sống của con, qua những việc làm bác ái yêu thương những người xung quanh con, cách riêng là những người nghèo của Chúa, để Tin Mừng của Chúa được lan rộng qua chính cuộc sống của con. Amen.
Nguồn: 5 phút Lời Chúa tháng 07.2017


TƯỞNG VỢ NGỦ QUÊN...


TƯỞNG VỢ NGỦ QUÊN, CHỒNG ĐỊNH TẮT ĐÈN, 
VỢ NÓI 1 CÂU KHIẾN ANH ĐỂ ĐÈN SÁNG SUỐT ĐÊM


CÓ NHỮNG THỨ "CHO ĐI" KHÔNG MONG ĐỀN ĐÁP
CÓ NHỮNG "GIÚP ĐỠ" KHÔNG BAO GIỜ CHỜ BẠN NÓI "CẢM ƠN"


Biết ơn là phẩm chất cao quý của một tâm hồn đẹp. Chính vì vậy mà có rất nhiều truyện kể được lưu truyền để nhắc nhở chúng ta rằng: LÀM NGƯỜI, CẦN CÓ LÒNG BIẾT ƠN!

Có một câu chuyện kể rằng:

Xưa có một hành khách bước đơn độc trên chặng đường xa. Khi đã quá mỏi mệt và kiệt quệ, anh nằm xuống và ngủ một giấc ngon lành trên thảm cỏ ven đường. Không lâu sau, một con rắn độc từ trong bụi cỏ chui ra và bò về phía người độc hành này.

Khi con rắn chuẩn bị cắn người khách đang ngủ, bỗng một người đi ngang qua đó, kịp thời đánh chết con rắn độc rồi đi tiếp. Người độc hành vẫn ngủ say sưa mà không hề biết chuyện gì đang diễn ra. Cho đến cuối cuộc đời, anh vẫn không hay biết rằng mình đang sống trong ân huệ của người qua đường vô danh thuở nọ...

Có thể vị khách độc hành không hề biết đến ơn cứu mạng ấy, và người qua đường cũng đã quên từ lâu, nhưng sự tình này đều ghi dấu trong Trời Đất.

Lại cũng có chuyện như thế này:

Một hôm, người chồng trở về nhà. Lúc đó trời đã khuya lắm rồi, nhưng chiếc đèn bên hiên nhà vẫn sáng rực, chiếu rọi một đoạn đường phía ngoài ngôi nhà. Anh cho rằng vợ mình ngủ quên, định bụng vào trong nhà tắt đèn, nhưng không ngờ lại bị vợ cản lại. Anh chưa kịp hỏi nguyên do thì chị vợ đã chỉ tay ra ngoài cửa sổ cho chồng nhìn.

Ven đường bên ngoài cửa sổ là một chiếc xe ba bánh chở đầy rác. Ngay cạnh đó, một cặp vợ chồng đang ngồi nghỉ dưới ánh đèn ấm áp bên hiên nhà. Họ vừa nói vừa cười, và cùng nhau ăn chút gì đó để lót dạ đêm khuya.

Nhìn thấy cặp vợ chồng ấy đang chuyện trò vui vẻ dưới ánh đèn, cả anh và vợ đưa mắt nhìn nhau rồi nhẹ nhàng rút lui. Có lẽ hai vợ chồng người thu gom rác ấy sẽ vĩnh viễn không biết rằng, ở đâu đó trong thành phố này, có một ngọn đèn vẫn hàng đêm vì họ mà thắp sáng.

Và bạn thấy đấy, có những sự giúp đỡ diễn ra trong âm thầm và lặng lẽ. Vậy cớ sao cứ phải đợi đến khi mắt thấy, tai nghe rồi chúng ta mới biết ơn trong lòng?

Bởi vì, có những “cho đi” không bao giờ mong chờ bạn đền đáp. Có những “giúp đỡ” không bao giờ chờ bạn nói “Cảm ơn!”

Vì vậy, hãy cứ biết ơn cuộc đời này và hãy dùng lòng cảm ơn để đối đãi với tất cả mọi người xung quanh bạn.
Và đừng quên rằng:

Không biết trân quý, có núi tiền cũng chẳng thể vui tươi.
Không biết khoan dung, có bạn bè rồi cũng rời ra.
Không biết cảm ơn, có tài giỏi cũng chẳng thể thành công.
Không biết hành động, có thông minh cũng chẳng thể viên dung.
Không biết hợp tác, có làm việc chăm chỉ cũng không thành đại sự.
Không biết tiết kiệm, có kiếm nhiều tiền cũng không thể phú quý.
Không biết thỏa mãn, có nhiều tiền cũng không thể hạnh phúc.
Không biết dưỡng thân, có trị liệu cũng chẳng thể trường thọ.

Hãy nhớ:

Có một thứ không thể lợi dụng: Đó chính là thiện lương.
Có một thứ không thể gian dối: Đó chính là tình cảm.
Có một thứ không thể lừa gạt: Đó chính là sự chân thành.
Có một thứ không thể thiếu: Đó chính là bạn bè.
Có một thứ không thể tha thứ: Đó chính là phản bội.
Có một thứ không thể cứu được: Đó chính là tuyệt vọng.
Có một thứ không thể bội quên: Đó chính là cảm ơn.

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

CN 14 Thuờng Niên năm A


09/07/17
Phúc Âm Mt 11,25-30

HÃY ĐẾN VỚI CHÚA
“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.” (Mt 11,28)

Suy niệm:
Trong cuộc đời, con người đang phải oằn lưng dưới biết bao gánh nặng: gánh nặng của những vấp ngã trong quá khứ; gánh nặng của nghề nghiệp, trách nhiệm và yếu đuối hiện tại; gánh nặng đến từ xung quanh như những hiểu lầm trái ý, thân nhân đau ốm lâu ngày, con cái ngỗ nghịch ngang bướng. Chính Chúa Giê-su đã từng 30 năm vất vả với nghề thợ mộc làm kế sinh nhai, giữa những con người bình dân lam lũ. Ngài cũng bị chống đối, bị phản bội, cáo gian, giày đạp, chết nhục nhã. Ngài đã trải qua biết bao đau khổ và thử thách, nên Ngài là “vị Thượng Tế biết cảm thương những nỗi yếu hèn của chúng ta” (Dt 4,15-16), vì thế Ngài mời gọi chúng ta “những người đang vất vả mang gánh nặng nề”, hãy đến với Ngài để được “nghỉ ngơi bồi dưỡng.”
Mời Bạn:
Hãy mời Chúa làm việc cùng ta thay vì tự mình bương chải. Hãy xin Chúa đồng hành và ở lại với bạn thay vì thui thủi một mình giữa chợ đời. Hãy dâng những căng thẳng và lo âu, mệt mỏi và chán chường không chỉ của ta mà cả của người thân cho Chúa. Đừng gánh một mình trên đôi vai trĩu nặng niềm đau, nhưng hãy ghé lên đôi vai của Chúa. Có Chúa nâng đỡ, bổ sức, ta sẽ cảm nhận nỗi khổ chia sẻ, nhẹ bớt đi.
Sống Lời Chúa:
Dành một giây dâng lên Chúa việc bạn sắp làm, và dành một giây tạ ơn Chúa về việc vừa làm xong.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con biết làm mọi việc với lòng mến Chúa để mọi việc con làm đều trở nên êm nhẹ như lời thánh Âu-tinh: “Chỗ nào có lòng yêu mến thì không cảm thấy vất vả; mà giả như có vất vả đi nữa thì người ta cũng thích cái vất vả đó”. Amen.

Ngun: 5 phút Li Chúa tháng 07.2017


Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2017

CN 13 thường niên năm A

Ngày 02 tháng 07 năm 2017
Phúc Âm Mt 10, 37-42
còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được.

SIÊU THOÁT
Càng từ bỏ càng siêu thoát. Nhân loại hôm nay đang cần những con người biết từ bỏ mọi sự để tìm chân lý. Nói khác, con người siêu thoát là một nhu cầu cấp thiết nhất cho sự sống còn của nhân loại. Nếu chết dí dưới đống dữ kiện khoa học và kỹ thuật, con người sẽ không tìm được hướng giải thoát cho chính cuộc sống. Nhân loại hôm nay đang căng thẳng vì lo âu mọi mặt. Chính vì thế, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã thúc đẩy các Kitô hữu hãy cống hiến cho những người đang ưu tư đau khổ “những câu giải đáp của chân lý và hi vọng” bằng cách trình bày cho họ một triết lý siêu việt (Zenit 24/06/2002). Triết lý đó không đến với những con người suốt ngày cắm đầu vào những đống dữ kiện khổng lồ và chết ngộp trong đời sống dư thừa vật chất. “Song song với những khám phá khoa học lạ lùng và những tiến bộ kỹ thuật kỳ diệu, chúng ta đang chứng kiến hai mất mát lớn: mất mát Thiên Chúa và hiện hữu, mất mát linh hồn và nhân phẩm. Đôi khi sự kiện này sinh ra những hoàn cảnh khó khăn cần đến những câu trả lời trong chân lý và hi vọng.” (ĐGH Gioan Phaolô II: Zenit 24/06/2002) Nếu không từ bỏ chính mình, con người sẽ không bao giờ tìm thấy những câu trả lời đó và sẽ không bao giờ khám phá thấy mình là ai. Quả thực, “văn hóa ngày nay nói và biết nhiều về con người, nhưng hình như không biết con người là ai. Thực vậy, con người chỉ có thể hiểu biết trọn vẹn về chính mình trong ánh sáng Thiên Chúa. Con người là “hình ảnh Thiên Chúa – được tình yêu tạo dựng và được an bài sống hiệp thông đời đời với Thiên Chúa.” (ĐGH Gioan Phaolô II: Zenit 24/06/2002) Hình ảnh này chỉ tìm thấy nơi Đức Giêsu và những ai đang“theo Thầy”.