Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

Kho tàng ở ngay trong ta.

Có một câu chuyện về một anh chàng tên là Walter. Anh ta có một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Và, đều đặn trong nhiều năm, theo cách thế phù hợp của mình, anh ta bán thiếu cho nhiều người nghèo. Anh giúp đỡ họ bước đầu trong đời sống. Những người cũng thị trấn đã ca ngợi anh không tiếc lời.
Một ngày nọ, anh Walter bất ngờ trở nên giàu có khi trúng được lô độc đắc. Với số tiền khổng lồ này, anh bỏ luôn cửa hàng buôn bán nhỏ và việc giúp đỡ người nghèo. Anh bắt đầu sắm sửa, chưng diện, làm đẹp, và bồi dưỡng sức khỏe.
Anh Walter "giàu có" trãi qua một thời kỳ hoàng tráng, tiêu tiền như nước. Anh gặp một phụ nữ trẻ. Hai bên
đã hẹn hò. Nhưng trước khi họ đi chơi chung, một cơn bão đã ập đến và sấm sét đã đánh trúng anh ta.
Trong đời sau, Walter kêu ca, trách móc: "Lạy Chúa, sau bao năm cực khổ làm việc vất vả, con vừa hưởng thụ được chút chút thì tại sao Chúa lại làm thế với con?"
Thiên Chúa tỏ vẻ ngạc nhiên: "Ồ, Walter đó sao? Ta lấy làm tiếc. Ta đã không nhận ra con!"

Trong cuộc sống của tôi cũng thế. Khi tôi tìm kiếm những điều mau qua ở đời này thì sẽ vô tình đánh mất kho tàng vĩnh cữu mai sau. Thế thôi! Đó là một quy luật.

Lúc đó, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ. Vâng, lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. (Lc 10, 21)

Lạy Chúa Giêsu, niềm vui của tâm hồn chúng con, Chúa đã tuôn đổ Thánh Thần trong chúng con. Người đến để làm mới lại niềm tín thác sâu thẳm trong chúng con. Nhờ Ngườ chúng con hiểu thêm niềm khao khát Thiên Chúa đơn sơ sẽ phục hồi sự sống cho linh hồn chúng con.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét