Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Nhìn lại chính mình

Ngày xưa, có một nhà điêu khắc có biệt tài nắn được những bức tượng giống hệt như ông, đến độ không tài nào phân biệt được ông với những bức tượng. Ngày kia, ông được tin thần chết đến tìm ông. Do đó, ông nặn ra một tá tượng con người của ông. Khi đến nơi, thần chết cũng bó tay, không biết ông ở đâu trong số những bức tượng ấy. Cuối cùng thần chết đành chào thua và bỏ đi.
Tuy nhiên, không bao lâu sau, thần chết quay lại với một kế sách thông minh, vì thần chết rất am hiểu tính nết của con người. Thần chết nói:
- Này, anh chàng điêu khắc của tôi! anh là một thiên tài trong việc sáng tạo ra những bức tượng giống hệt
nhau và giống anh như đúc, không ai phân biệt được cái giả cái thật. Tuy nhiên, tôi vừa khám phá ra một vết nứt nhỏ trên mặt một bức tượng đây.
Anh chàng điêu khắc lập tức nhảy xổ ra và la lên:
- Không thể được! Vết nứt ở đâu?
- Ở đây nè! Thần chết liền túm cổ anh chàng điêu khắc tài ba nhưng không thể nhìn ra chính mình.

Sao anh lại có thể nói với người anh em : ' Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra ', trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em !" (Lc 6, 42)
Lạy Chúa, quả thật con không thể nhìn thấy được chính con, nếu không có ơn Chúa trợ giúp. Những thành công vụn vặt, những kiến thức nhỏ nhoi, những kết mỹ mãn mà con đạt được, ... tất cả đã làm nên một vỏ bọc định kiến khiến con chết ngạt trong chính sự kiêu căng của mình. Lạy Chúa, xin chữa con khỏi căn bệnh mù quáng về chính con.