Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Tha thứ là tìm thấy chính mình

"...Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ." (Ga 18, 27)

Lời mời gọi tha thứ này của Chúa xem ra có vẻ không khả thi chút nào, nếu không muốn nói là "hơi bị" ...khó nghe nữa!
Nhưng, con sẽ thật sự "điên khùng" nếu nghĩ rằng chỉ tự sức mình, con có thể thực hiện phép tính kỳ diệu đó!?
Khi va chạm phải những sự kiện như thế, con nhận ra đây không phải chỉ là việc tha thứ cho một ai đó. Nhưng, khác hơn một chút, là dịp để Chúa "động chạm" đến đời sống con, là dịp để Chúa can thiệp vào cuộc sống con, để Chúa biến đổi nội tâm của con.
Tự thẳm sâu nơi lòng con, Chúa mời gọi con cứ đồng ý để Chúa can thiệp vào, cứ để đó Chúa sẽ lo...Phần con, hãy thử cho biết cái khả năng kỳ diệu nơi bản thân chính mình, cho được gì cứ cho, một chút im lặng... cũng được, một chút ầm ừ... cũng được, một chút vùng vằng... cũng không sao. Rồi dần dần, từng chút, từng chút một, Chúa đã biến đổi dần đời con lúc nào không biết. Và, cái lắng đọng sau cùng này làm triển nở giá trị đích thực nơi con, là được nên giống Chúa... Tạ ơn Chúa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét