Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

Căn bệnh thời @



"... Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên. " (Lc 11, 14)

Ngạc nhiên? Vì sao vậy?

Vì chắc hẳn, điều đó vượt khỏi óc suy tưởng của họ:
Làm sao mà một bác thợ mộc, suốt ngày chỉ biết có  cưa đục, bào, gọt,...  mà nay lại có thể làm được những chuyện phi thường như thế? Khả năng đó lấy đâu ra? Nghe
có vẻ "sốc" thật. không thể nào, ở đây chắc là có điều tầm phào gì đây!
Hoặc vì, bác ấy là người ở xóm trên mà tôi đây biết rất rõ từ ông bà cha mẹ, cô chú, ...toàn là những gương mặt quen thuộc cả, có ai lạ lẫm đâu! Gia đình của bác ta chả có gì "đặc biệt" để có thể làm nên những chuyện "đặc biệt" đó? Thật là ngây ngô phải không?

Hoặc giả, anh chàng kia hết bệnh làm sao được? ai mà tin. Bệnh đó là hết thuốc rồi, bác sĩ còn chạy thì huống hồ phép lạ, mà đời này, giữa thời đại công nghệ thông tin Ipod, Ipad, 3G, ... hiện đại, chỉ có khoa học mới làm nên những điều kỳ diệu mà thôi. Phép lạ à, chỉ là chuyện thần tiên nên để dành mà kể cho con nít nghe, xưa lắm rồi!

Vâng, lạy Chúa, ngày nay con thường đặt niềm tin vào những gì nằm trong khả năng kiểm soát của khoa học, của nhận thức, ... Con thường chỉ tin vào những gì mặt thấy được, tai nghe được. Còn Chúa, thì Chúa lại mang đến những điều xem ra rất nghịch lý! Rất ngược đời. "viên đá mà người thợ xây loại bỏ đã trở nên viên đá góc tường. Đó là việc Chúa đã làm." Và ngày nay Chúa vẫn đang làm ... chung quanh con và ở ngay trong con!
Kiến thức hiện đại đã khiến con trở nên mù lòa, không nhìn thấy những hoàn cảnh khốn khó của người anh em kế bên mình. Bởi vì rằng, con còn phải lo miếng cơm cho gia đình nữa, ăn chưa đủ no lấy đâu mà lo cho hàng xóm!? Mà nếu có ai đó, thực hiện việc bác ái này nọ thì con thật "ngạc nhiên", chắc là có động lực gì khác đây!


Lạy Chúa, đời sống hiện đại cũng khiến con trở nên câm điếc. Tai con như bị ù đi, màng nhĩ không thể rung động hay nghe thấy những lời mời gọi của tình hiệp thông, tình đồng loại. Bởi lẽ con quá bận bịu với công ăn việc làm, con chưa có rảnh để nghe mấy cái chuyện không đâu vào đâu cả, Chúa ơi! Lời mời gọi của Chúa làm con cảm thấy "ngạc nhiên" thật đó.

Những kiểu ăn nói hiện đại cũng làm cho miệng lưỡi con xơ cứng lại. Con không thốt ra được lời nói chân thành thì chớ mà người khác có trao đổi chân thành với con, con cũng còn "xem lại" cái đã. Nghe để đó chớ vội cả tin !?

Lạy Chúa, xin hãy ở lại với con. Xin Chúa hãy chữa lành cho những căn bệnh thời đại này nơi con. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét