Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

Tôi-một kho tàng

"Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không." (Mt 10, 8)

Một chàng trai trẻ càu nhàu với một ông cụ:
- Thiên Chúa thật không công bằng, Ngài ban cho người này sự giàu có, người kia thì được kiến thức cao. Còn tôi, tôi chẳng có chút gì. Làm sao tôi có thể bước theo Ngài đi vào đời?
Ông già gật đầu tỏ vẻ thông cảm:
- Bạn nghĩ là bạn thật sự nghèo chứ? Nhưng ít ra, Thiên Chúa đã ban cho bạn tuổi trẻ và sức khoẻ?
- À, đương nhiên rồi, tôi thừa nhận điều đó và còn tự hào với sức mạnh và tuổi trẻ của tôi.
Ông cụ nắm lấy cánh tay của anh ta và nói :
- Thế nếu, bạn có chịu để mất cánh tay phải vì một triệu đồng không?
- Ồ, có điên mới chấp nhận như thế!
- Hoặc là chọn cánh tay trái vậy? - Không đời nào!
- Thế cậu có chấp nhận trở nên mù lòa vì mười triệu đồng không?
- Ông nói thật khó nghe! Không điều gì có thể đánh đổi với đôi mắt của tôi. Nó là vô giá!
- Vậy thì bạn than phiền về cái gì? Bạn có nhận thấy là Thiên Chúa đã tặng không cho bạn một kho tàng lớn lao như thế?

Lạy Chúa, con hạnh phúc và tạ ơn Ngài
về tất cả những gì đã "gắn" vào con người con. 
cho dù những điều có nhiều khác biệt với anh em con.
Con hạnh phúc và tạ ơn Ngài đã tặng ban cho con 
những người mà con gọi đó là gia đình,
cho dù những người này đôi khi thật khó ưa.
Và con thật hạnh phúc và tạ ơn vì Ngài
đã cho con nhận biết chính Ngài là suối nguồn tình yêu. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét