Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Quái thai

Nhà thần học Leonardo Bolf thuật lại câu chuyện đã xảy ra trong khi ông còn là linh mục:
Một hôm, ông được một bà mời đến nhà để bà tiết lộ cho ông một bí mật to lớn trong đời bà.
Khi đến nơi, ông được dẫn vào phòng đứa con của bà. 
Thằng bé là một quái thai, Chúa ơi. Ông sửng sốt trong lòng. Cái đầu nó to như đầu người lớn, nhưng tứ chi lại bé tí . Đôi mắt đứa bé cứ nhìn chăm chăm lên trần nhà, lưỡi thì thò ra thụt vào trông như lưỡi rắn.
Bà vui vẻ tâm sự:
- Thưa cha, từ tám năm nay, tôi đã chăm sóc đứa bé này. Nó chỉ biết có một mình tôi thôi, và tôi rất hài lòng vì nó. Hầu như không một người nào khác biết sự hiện hữu của nó... 
Rồi bà kêu lớn tiếng:
- Chúa là Đấng nhân lành, Ngài là Cha ...
Nhìn lên trời, bà bình thản đọc:
- Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời ...
Sau đó, ông đã trở về mà không nói được câu nào vì quá xúc động. Ông kinh hoàng về đứa trẻ quái thai ấy thì ít nhưng thật sự ngỡ ngàng đến thán phục thái độ can đảm yêu thương của bà mẹ.

Xét cho cùng, về mặt tâm linh, tôi cũng không kém gì đứa trẻ kia. Với vẻ bề ngoài, trông chừng cũng lành lặn, nhưng tâm hồn tôi thì lại chất chứa biết bao điều mờ tối. Những ước muốn cho riêng cái "tôi", những toan tính, nổi loạn, buông thả, ...đã khiến tâm hồn tôi trở nên như một quái thai trước mặt Thiên Chúa. Tuy vây, Mẹ vẫn luôn hiện diện để nâng đỡ, để dìu dắt mà không chờ đợi sự nhận biết của tôi hay không, tất cả chỉ để giúp tôi thực hiện: Ý Cha dưới đất cũng như trên trời...
Lạy Mẹ Maria, xin luôn ở bên con.

Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người ghi nhớ tất cả những việc đó trong lòng. Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng trước mặt Thiên Chúa và người ta. (Lc 2, 50-52)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét