Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Sống...?

Hai người bạn thân đồng hành trên đường. Họ đang nói với nhau thì bỗng xảy ra việc tranh luận, cải vã dữ dội đến độ một người đã tát vào mặt bạn anh một cái thật mạnh. Bị tát đau, người này ngồi xuống đất, lấy ngón tay viết lên cát: " Hôm nay, bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi"
Sau đó, họ lại lên đường. Đến một khúc sông, họ dừng lại để nghỉ ngơi và tắm ở đấy. Chẳng may, anh bạn bị tát lúc nảy bị vọp bẻ và suýt chết đuối nếu không có sự giúp đỡ của bạn đồng hành. 
Sau khi hồi phục, anh đi tìm một viên đá nhọn và khắc lên tảng đá gần đó câu: " Hôm nay, bạn thân nhất đã cứu sống tôi".

Người kia ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao khi bị đánh thì anh lại viết trên cát, còn bây giời anh lại khắc trên đá?
- Khi bị tổn thương, tôi đã trải lòng ra trên cát để cho gió thổi bay đi cùng sự tha thứ. Còn bây giờ, khi có điều gì đó quan trọng, đáng nhớ, thì tôi phải khắc nó lên đá như khắc vào trong tim để nó không bị phai nhòa theo thời gian.

Câu chuyện khiến tôi tự nhủ, tôi có phải hạng Công giáo ngoan đạo, sống quanh quẩn phòng Thánh và đã hóa nên "nửa thần, nửa thánh, nửa người" không? "Hãy theo Chúa Giêsu: Thiên Chúa thật và là người thật đến với trần gian. Xin Chúa giúp con học biết tình yêu của Chúa qua việc thực hành Lời của Ngài trong đời sống thường nhật của con.
21 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không phải tất cả những ai nói với Thầy: 'Lạy Chúa, Lạy Chúa', là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. ( Mt 7, 21)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét